Wednesday, June 22, 2016

BÊN KIA BỜ - HUỲNH NGỌC NGA

Phải chi tôi khóc được hay làm một cái gì đó trước tin anh chết để tỏ sự đau đớn của tôi, của một người bạn viết chưa từng diện kiến, đối lời. Nhưng tôi chỉ nghe mình bất động, đông cứng ý, rỗng không đầu óc và miệng tôì thì lẫm bẫm “Chết rồi sao? Mới đó mà. Chết rồi sao? Mau quá vậy?”.
Vâng, mau thật. Từ lúc chị Nguyên Hạnh Hoàng thị Doãn gữi thư mail báo tin anh bịnh đền lúc cũng chính chị cho biết anh đã vĩnh viễn ra đi chưa đến một tuần mà. Tôi mới viết thư động viên tinh thần anh hai ngay qua và còn đang chờ hồi âm của anh như những lần tôi viết và anh luôn tử tế trả lời. Vậy mà ông anh hiền lành của tôi,  người bạn viết của bạn đọc Viên Giác giờ không còn nữa, anh đã bỏ tất cả để đi khi tin yêu cuộc đời vẫn còn đó, nghiệp chữ nghĩa vẫn còn kia.  



…Ngày đó, cách đây hơi lâu, khoảng năm 2008, khi quyển sách Những Cây Bút Nữ Viên Giác ra đời, tôi được dịp gặp gỡ tất cả các chị em trong nhóm tác giả, chị Doãn là bà chị đầu đàn sau đó đã giới thiệu qua mạng e-mail một người bạn thời Trung học của chị, hiện là một cây bút được nhiều người biết đến trên diễn đàn truyền thông bên kia trời Mỹ quốc: nhà văn, nhà bình luận, nhà sưu khảo Trần Bình Nam. Tôi không có cơ duyên cùng anh gặp gỡ như cô bạn Hoa Lan khi anh du hành sang Đức trong chuyến viếng thăm châu Âu sau đó nhưng tôi cũng như các bạn bút nữ trong nhóm vẫn thường xuyên nhận bài riêng anh gữi qua thư điện tử. Mỗi lần như thế tôi đều viết hồi đáp cám ơn và thỉnh thoảng có đôi lời đàm luận cùng anh, anh ưu ái trả lời tôi như một ngưòi anh tốt bụng luôn hướng dẫn, giúp đỡ tận tình người em cần học hỏi. Thấy anh tử tế, tôi nhiều lúc cũng gữi bài viết để chia sẻ chữ nghĩa cùng anh và thật bất ngờ, anh đem các bài đó chuyển cho những tờ báo quen để giới thiệu.Vì thế bài viết của tôi nhờ anh mà có bài đã được chu du trên các báo Việt bên Mỹ, tôi vui trong niềm vui được “bay bỗng” đó đây, anh hỉ hạ lây với cái vui của người bạn xa chưa từng biết mặt. Anh em tôi cứ như thế mà thư đi, tin lại trong phạm vi chữ nghĩa, văn chương; những lần Tết đến thì thiệp chúc xuân ân cần trao đổi, anh ân cần không những với tôi mà còn với tất cả những ai anh quen biết qua tờ báo Viên Giác tận trời Âu nầy. 

Tuesday, March 29, 2016

Lời tiễn biệt cựu DB Trần Văn Sơn của NB Huỳnh Lương Thiện

NB Huỳnh Lương Thiện thuật lại vụ họp báo đầu tiên tại hải ngoại của 3 dân biểu tỵ nạn tại Nhật ngày 30-4-1977.
Kính thưa tang gia và quý vị hiện diện trong tang lễ cựu Dân Biểu Trần Văn Sơn.Tôi rất hân hạnh được Ban Tổ Chức Tang Lễ cho vài phút để thưa chuyện cùng quý vị.Dịp này, tôi sẽ nói về một số kỷ niệm, cái duyên gặp gỡ, được làm việc chung với cựu Dân Biểu Trần Văn Sơn, mà theo tôi, đó là một trong những may mắn của cuộc đời mình. 
Tôi gặp ông lần đầu tiên vào tháng 4 năm 1977 tại thành phố nhỏ Kominato, cách Tokyo khoảng 100 cây số trong một trường hợp hy hữu. Đó là lúc chiếc tàu dầu Ryuko Maru của Nhật vớt được 34 người VN trốn thoát, đang lênh đênh trên biển. Trong số thuyền nhân ấy, có ông và hai vị dân biểu khác là ông Trần Văn Thung và ông Nguyễn Công Hoan đang hiện diện trong căn phòng này. Lúc ấy, tôi là một nhân viên của Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc tại Nhật lo việc đón tiếp đồng bào tỵ nạn đến Nhật.

"Vĩnh Biệt" - của GMT

Bác chia buồn cùng các cháu và chúc gia đình các cháu luôn được bình an sau khi ba các cháu đã ra đi thanh thản để khỏi kéo dài sự đau đớn, dằn vặt của bịnh tật trong tuổi già. Ba các cháu sống như vậy là thọ lắm rồi.
Nghe tin ba cháu mất, Bác cũng buồn lắm. Bác đã mất đi một người thân quen vui tánh và cùng hạp thơ văn tuy rằng ba các cháu viết bình luận nhiều hơn.
Bác gởi bài thơ "Vĩnh Biệt" để tưởng nhớ đến ba các cháu.

Thương các cháu,
Bác,
GMT

Cựu Dân Biểu Trần Văn Thung - Người học trò cũ 56 năm trước

Thưa Thầy,
Thưa quý vị hiện diện hôm nay để chia buồn với gia đình và tiễn đưa Ông Trần văn Sơn

Hôm nay người học trò  cũ 56 năm trước  của lóp đệ nhất B trường Trung học Võ Tánh Nha Trang đang đứng khóc Thầy , tiễn Thầy.
Và chia buồn cùng gia đình,   cùng Anh Chị Dương, VN. Chị  Lợi, VN. Các cháu Phương, Tâm, Cương, Trâm , Trân
56 năm qua, lúc làThầy lúc là Bạn đã gắn bó với nhau qua nhiều đoạn đường. Dù Thầy đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần để Thầy ra đi như một người bình thường.

Vâng lời Thầy, không kể về câu chuyện 56 năm qua giữa Thầy và trò, giữa Bạn và một người Anh cả nhưng xin Thầy cho phép người học trò của Thầy, người bạn của Thầy tiễn Thầy đi với những nét chấm phá trong 56 năm qua mà không bao giờ quên.

Học trò Thầy cũng đã buồn vì bị Thầy mời ra khỏi lớp vì một lỗi rất học trò “nói chuyện khi thầy giảng bài”. Khi gặp lại Thầy, tôi hỏi thầy còn nhớ không, Thầy nói “ai mà nhớ mấy chuyện đó”. Khi cùng làm việc với Thầy, tôi rất vui sau những lần thảo luận về một vấn đề, có lần  Thầy đã nói “tôi thua Anh”.

LỜI TIỄN BIỆT THẦY TRẦN VĂN SƠN CỦA ÔNG NGUYỄN MẠNH TRÍ

Tiễn biệt đôi dòng, ngăn ngấn lệ
Nguyện Thầy yên giấc, mộng quê hương

Thầy Sơn trong tang lễ một người Bạn cùng khóa cuối năm 2015


Kính thưa Quý vị.

Tôi là Nguyễn Mạnh Trí, hải quân khóa 10. Vào trường năm 1960 thì Thầy đã là Trung úy, giáo sư môn Điện kỹ nghệ là môn chúng tôi sợ nhất. Thầy rất nghiêm nghị và trông có vẻ khô khan.

Chúng tôi ra trường năm 1962, trong khi Thầy vẫn tiếp tục dạy ở trường Nha Trang rồi sau đó đắc cử dân biểu Nha Trang vào năm 1971.

Sau năm 1962, chúng tôi ít liên lạc dù rằng vẫn biết được những hoạt động của Thầy. Về hưu năm 2005, Thầy trò chúng tôi liên lạc nhiều hơn khi tôi lập một Website nghiên cứu về Tranh Chấp Biển Đông. Thầy đã là một bình luận gia nổi tiếng của Cộng Đồng với những bài viết sắc bén và chính xác.

Thỉnh thoảng, Thầy gọi điện thoại cho tôi, hỏi một vài chi tiết về Hoàng Sa và Trường Sa. Thầy tỏ vẻ vui vui khi tôi cho biết rằng khá nhiều đồng bào quốc nội đọc các bài viết trên mạng. Trong những lúc thảo luận riêng tư, hai thầy trò ít đề cập về vấn đề chính trị. Thầy để lộ khá nhiều suy tư cũng như tấm lòng đối với quê hương dù rằng quê hương không được như lòng Thầy mong muốn.

LỜI TIỄN BIỆT BÌNH LUẬN GIA TRẦN BÌNH NAM CỦA ÔNG NGÔ QUỐC SỸ

Kính thưa tang  quyến
Kính thưa quý thân hữu

Trước linh cửu của anh Trần Văn Sơn, bút hiệu Trần Bình Nam, tôi cảm thấy nghẹn lời. Tuy không phải là thân thuộc trong gia đình, nhưng chúng tôi  đã coi nhau như anh em ruột thịt từ bao nhiêu năm.

Anh Trần Văn Sơn, lúc làm Giám Đốc Quân Huấn tại Trung Tâm Huấn Luyện Hải Quân Nha Trang, có đi dạy thêm và  là đồng nghiệp của chúng tôi tại truờng Trung Học Võ Tánh và các truờng tư thục Nha Trang. Anh dạy toán, chúng tôi dạy Triết, nhưng tôi đã  luôn luôn coi anh như một nguời anh, và tình thân giữa hai chúng tôi quá  thắm thiết, tuy tuổi tác cách biệt khá xa, tôi đáng tuổi học trò của anh…

Sau đó, anh theo đuổi sự nghiệp chính trị với chức vụ Dân Biểu Khánh Hòa. Chúng tôi vẫn liên lạc trao đổi với nhau về chuyện đất nuớc và dân tộc..

Friday, March 25, 2016

Lê Khắc Lý tiễn biệt Tâm Ðạt Trần Văn Sơn

Tâm Ðạt Trần Văn Sơn
                               
Khóc người bạn cùng lớp, cùng phòng của trường Trung Học Khải Ðịnh khóa 48-55, Tâm Ðạt Trần Văn Sơn, bút hiệu Trần Bình Nam, một người bạn thân thiết, tâm giao,đã ra đi ngày 11 tháng 3, 2016, một cách thanh thản,can đảm và bình an, trong sự tiếc thương sâu xa của gia đình và bằng hữu. LKL

Chưa thành công, nhưng anh đã thành nhân
Di sản anh để lại một tinh thần
Không xu nịnh, a dua, nhưng bất khuất
Một cuộc đời “Tâm Ðạt” hiến tha nhân!

Tôi hân hạnh làm bạn bè cùng lớp
Khải Ðịnh năm xưa Bốn Tám Năm Lăm (1)
Anh xuất sắc bao nhiêu về toán học
Tôi lằng nhằng với cảm hứng thơ văn!